|
Ver1:
Ngày dài… một ngày dài dần qua.
Những bước chân lang thang trên khắ mọi nẻo đường xa lạ.
Bao đứa trẻ ko mẹ ko cha, một mình giữa mùa đông lạnh giá.
Đi về đâu đi về đâu, biết nơi đâu là nhà và tìm đâu lối thoát ra.
Cuộc đời của chúng vẫn như vậy, mà nào đâu có ai thấy, những nỗi đớn đau trong tim biết mấy.
Bữa đói bữa no, bát cơm nước mắt chan đầy.
Làm việc thâu đêm suốt sang mà vẫn bị la bị rầy.
Gầy ốm tong teo, nước da vàng vọt hằn sâu những vết sẹo.
Thân phận kẻ nghèo em ước ao có bà tiên cho hết kẹo.
Tết nghèo…ai trong chúng ta biết đến tết nghèo-ko bánh ko kẹo giây phút nghỉ ngơi ngắn ngủi sẽ hết vèo.
Chết theo tuổi thơ giấc mơ ko có thật bao giờ.
Dẫu chỉ một tô phở hay chỉ một gói bắp vàng xáo bơ.
Người nợ đời nợ tất cả nợ em nhưng bít làm sao giờ. Khép mắt lại và nghĩ về tươnglai ko bít ngày mai sẽ như thế nào huh!
Ver2:
Nhìn về tương lai mà cũng chẳng bít về đâu.
Nghèo là do ai có ai muốn thế đâu.
Tình ng` là mãi mãi còn hơn nói vô số câu, rồi ngày tưng ngày bao kíp số vẫn vùi trong hố sâu.
VÔ CẦU!
Họ ko cầu vì họ ko muốn hết âu rồi lo.
Họ bít có cầu cũng như ko chuyện đâu rồi đó.
Cái khó ló cái khôn nhưng cứu đâu nổi họ.
Số phận đã định khổ cực là thứ để nấu tôi họ.
Có lúc nào đó bạn nhìn chung quanh và bạn tự hỏi.
Cuộc sống gian khó có nhìu gian khổ hãy thử coi.
Sao lắm ng` giàu có nhìu ng` chân lám tay bùn vẫn cứ đói.
Kíp số đớn đau đã vậy nhìu ng` ko bít sao cứ nói.
Sau cơn mưa tròi sẽ tạnh.
Mang lại một bầu trời an lành và một thiên đ` màu xanh.
Vây mà vẫn con bít bao nhiu cơn gió lạnh.
Đang đày đoạ những tấm than trần gầy da bọc xương
Còn nơi thiên đường màu xanh dưng chân nghỉ ngơi… là góc đuờng.
Ver3:
Hỏi chiến tranh để mà làm gì, và hơn thua dc ích lợi chi bít bao nhiu gia đình phân li.
Bao nhiu cảnh đời lâm vào thế bí.
Cuọc sống bon chen tranh đấu tư lợi vật chất nào dễ gi`.
Đồng loại khinh miệt lẫn nhau đồng tiền wan trọng ân nghĩa kể chi.
Chiến tranh là hoang tàn, bom đạn sẽ rền vang.
Thức dậy mà choáng vang như cá mắc trên cạn.
Đời ng` ngắn ngủi khi đứng trc` nòng sung đã lên đạn.
Nội chiến cùng chung dòng máu tự hỏi xem có nên can.
Lo đếnchán hoà bình tự do ai ko mong ước.
Hạnh phúc ấm no ko phân sang hèn là giấc mơ bong nc’.
Mong dc. Có nhiu` vận may vì đâu phải cứ làm là dc.
Nhưng nhiu` lúc nhân định thắng thiên dựa vào nghị lực ko phải cá cược.
Đã bước ra đời thì phải tranh đấu với bất công.
Cùng nắm tay mọi ng` trải tinh` yêu ra thật rộng.
Tìm vui trong buôn` khổ tự tìm lối thoát cho ngày mai.
Sống và tồn tạ sống vì tương lai một ngày an lành trong cõi thiên thai.
|
|