Ngày trước tôi nào biết khổ đau
Kiếp nghèo vui với gió trăng sao
Từ khi gặp người con gái ấy
Hồn trắng trong tôi trĩu giọt sầu
Tôi trách đời tôi quá bẽ bàng
Nghèo sao mơ ước chuyện cao sang
Rồi mỗi hoàng hôn chiều tím buồn
Nhớ người hồn đắm dưới trăng suông
Cỏ cây cứ ngở là tôi chết
Xạt xào trong gió lệ vàng tuông
Người ấy vô tình có biết đâu
Bỡi vì tôi tự chuốt sầu đau
Nhiều khi muốn tỏ lòng tôi hết
Ngại nỗi lời tôi chẳng ngọt ngào
Chiều nay tôi lại nhớ về người
Trong tim còn mãi đóa hồng tươi
Của người ta tặng thơ yêu ấy
Và cướp đời tôi vạn chuỗi cười
Tôi cố tìm quên một bóng hình
Để vui cho trọn kiếp nhân sinh
Nhưng càng cố quên càng thêm nhớ
Cay nghiệt làm sao một chữ tình .
HOANG VU
Cho tôi xin cho tôi xin xin mãi mãi yêu em
Cho tôi xin cho tôi xin xin tiếng nói xanh xao
Thay lời tương tư đừng gọi buồn cho nhau
Xin mắt em đừng ứa lệ sầu
Xin đêm dài tù đầy vào thế giới đam mê
Xin nhắm mắt buông xuôi khi cuộc tình đầy hoang vu
Tình đời tình đời gian dối điêu ngoa
Yêu thương là oan trái chua cay
Khi cuộc tình còn đầy
Lòng người lòng người đổi trắng thay đen
Khi yêu khi yêu thương rất nhiều
Rồi chẳng được bao nhiêu
Em ơi, hỡi em ơi, yêu nhau cho trọn kiếp này
Đừng để khóc hận về sau
**
Cho tôi xin cho tôi xin xin mãi mãi bên nhau
Cho tôi xin cho tôi xin xin cất tiếng ru em
Xin gọi tên nhau trong hôn mê đêm xanh
Xin đón em vào cuối đường tình
Thương yêu và cuộc đời dành mãi mãi cho em
Và mãi mãi cho anh khi cuộc tình vừa lên ngôi
(Ngọc Sơn-Ngọc Yến Phương)
(Ca khúc này thương tặng riêng một người trong diễn đàn)
[ Bài viết này được HoaiVienPhuong chỉnh sửa vào lúc 2009-5-25 09:00 AM ] |