Xin lắng đọng .. hãy để em mơ nhé !
Để em cười .. một mình với trời sao
Để em ôm, em ấp mộng thuở nào
Xin nhè nhẹ .. giấc mơ đang chìm đắm ...
Vòm mây cao, thướt tha như lụa bám
Sắc hương trời ngã dần ánh hoàng hôn
Gió vi vu se lạnh thấm cả hồn
Cảnh tuyệt thế .. xin người đừng đánh động ...
Em đang nghe hơi thở từng phút lặng
Em mơ hồ chờ đợi các vì sao
Say biết bao tha thiết thoảng trên cao
Dạ Lý Hương phản phất .. trời bát ngát
Em thơ thẩn như nai vàng ngơ ngác ...
Như lạc vào miền đất tận thiên thu
Chung quanh em, bao trùm dãi sương mù
Như huyền bí .. kéo loang màn huyền ảo ...
Em lại mơ .. một chàng trai cao ráo
Tấm thân trần, vạm vỡ chắn gió sương
Giọng ngọt ngào .. Nguyễn Bá nhất Uyên Ương !
Chợt tỉnh giấc .. Chàng ôm choàng vai lạnh.
Nếu một ngày, trái tim anh băng giá
Em sẽ vào, mở cửa trái tim anh
Em sẽ vào, thắp ngọn nến long lanh
Đốt giá băng, để tim hoà lại nhịp ...
Nếu một ngày, khi em chưa đến kịp
Tuyết đông buồn, rơi phủ những hoàng hôn
Ngọn gió đông, thoáng lạnh tận tâm hồn
Tia nắng ấm, vẫn đánh tan băng đá ...
Nếu một ngày, cõi lòng anh rời rã ...
Tim khép dần, với mảnh tình xót xa
Trong hấp hối .. một chút tình đi qua
Là em đó ! sẽ mở toang lòng ngực ...
Vực con tim, em thắp lên ngọn đuốc ...
Đốt lửa tình, vùn vụt cháy trong anh
Khoá hết lối .. dù chỉ chút mong manh
Xiết thật chặt .. để tim ngừng rỉ máu ...
Tay khuấy nhẹ, động ánh trăng tình ái
Ta gợi tình giữa bóng tối trăng treo
Ta uốn cong hình kiều nữ buông theo
Đường khiêu gợi bao si tình chết mệt
Ta xoa dịu bao nhiêu điều mỏi mệt
Ta rù rì réo rắc những đê mê
Bóng tối như đang gục ngã bên lề
Cả vũ trụ như say tình rung chuyển
Trăng có đẹp, quyến rũ tình lưu luyến
Trăng có tình, mới chất ngất yêu thương
Toả sáng soi khoái lạc một thiên đường
Và rung cảm quả tim tình khao khát
Nhắm mắt lại xua tan đời chua chát ...
Cánh tay nồng xoa dịu những cơn đau
Môi mắt nồng đánh rớt những nỗi đau
Toà ân ái tăng cao đầy cảm xúc ...