|
Mệt Mỏi ...
Ta ngã khụy giữa dòng đời mệt mỏi ...
Đôi cánh đời, cũng chao đảo luôn luôn
Lê gót chân sần sỏi đã bao lần ...
Cố đứng dậy, chu toàn xong bổn phận
Kiếp " Hồng Nhan" đã bao lần lận đận
Đã bao lần vất vả nếm chua cay...
Cũng chữ " Tình" đau khổ có ai hay?!
Đôi cánh mỏi giữa vũng lầy nước mắt
Ôi đau quá! Những vết thương bị cắt
Tuy chung đường, nhưng tình lạnh như không
Vẫn hằng ngày, chấp tay khấn cầu mong
Ban cho con đời bình an, thanh thản
Có những lúc, cuộc đời sao chán nản
Lá úa màu, rớt xuống tận niềm đau
Vẫn âm thầm ôm lấy những thương đau
Như định luật, định mệnh trời đã định!
Nếu không có một tình yêu chân chính
Nếu không còn những người để tôi yêu
Và nếu tôi, không yêu thật là nhiều!
Thì cuộc sống, đâu còn là ý nghĩa ...
Uyên Ương
|
|