|  | 
 
| Quê hương là chùm khế ngọt ... tại sao không là chùm nhãn ngọt, không là buồng chuốt ngọt hay trái mít ngọt ... mà phải là chùm khế ngọt để nhà thơ Đỗ Trung Quân ví von 
 
  
 Sinh ra và lớn lên ở một vùng quê thanh bình êm ả, tuổi thơ trò chơi là những lá mít kết thành nón để đội, những viên bi có được là đục đẻo từ những cục đá xanh, chân trần, quần cụt chạy hò hét khắp làng ...
 Quê tôi nhà nào phía sau vườn cũng trồng ít nhất là một cây khế, mà trái thì quanh năm chín rụng đầy vườn sau nhà. Lủ nít nhỏ trong làng cho dù hái trộm khế nếu bị phát hiện cũng không bị la rầy hay mắn mỏ. Nhưng nếu đụng vào các cây khác như mãng cầu, nhản, mít , xoài thì đừng có hòng mà hái được nhé. Vậy đó quê hương gắn liền cây khế ngọt là như thế
 
 
 Quê hương
 
 Quê hương là gì hở mẹ
 
 Mà cô giáo dạy phải yêu
 
 Quê hương là gì hở mẹ
 
 Ai đi xa cũng nhớ nhiều
 
 
 Quê hương là chùm khế ngọt
 
 Cho con trèo hái mỗi ngày
 
 Quê hương là đường đi học
 
 Con về rợp bướm vàng bay
 
 
 Quê hương là con diều biếc
 
 Tuổi thơ con thả trên đồng
 
 Quê hương là con đò nhỏ
 
 Êm đềm khua nước ven sông
 
 
 Quê hương là cầu tre nhỏ
 
 Mẹ về nón lá nghiêng che
 
 Là hương hoa đồng cỏ nội
 
 Bay trong giấc ngủ đêm hè
 
 
 Quê hương là vòng tay ấm
 
 Con nằm ngủ giữa mưa đêm
 
 Quê hương là đêm trăng tỏ
 
 Hoa cau rụng trắng ngoài thềm
 
 
 Quê hương là vàng hoa bí
 
 Là hồng tím giậu mồng tơi
 
 Là đỏ đôi bờ dâm bụt
 
 Màu hoa sen trắng tinh khôi
 
 Quê hương mỗi người chỉ một
 
 Như là chỉ một mẹ thôi
 
 Quê hương có ai không nhớ ...
 Đỗ Trung Quân
 
 
  
 [ Last edited by anhz27 at 2009-3-20 08:52 PM ]
 | 
 |