|
Cái nghèo
CÁI NGHÈO
Cái nghèo!
Cái nghèo!
Mày núp trong vừng trán mẹ nhăn nheo
Mày ẩn dưới gót chân em nứt nẻ
Mày luồn lọt qua trăm ngàn mối chỉ
Để nằm trong mảnh vá áo con ta
Mày sinh ra khi chưa sinh ta
Với khuôn mặt vô cùng biến hiện
Củ khoai móp bên hà, bên lẹm
Cái gàu mo nửa méo nửa tròn
Là chất đắng nằm trong cám lớ
Là chất ngứa trong cây ráy ngứa
Cái nghèo đội nón cời và nhón đi từng bước
Cười sưa răng trên miệng ấm sứt vòi...
Bất kỳ đâu, ta cũng gặp mày rồi
Cầm cái chén thấy mày trong đáy chén
Bưng bát cơm, mày ẩn tự trong cơm
Mày nằm sẵn đợi ta trên chiếu trải giường
Nơi vạt ướt rách xờ thâm tím
Đêm ta ngủ thì mày hoá kiến
Bò nôn nao trong ruột đói của ta
Cứ mỗi thời mỗi giặc đi qua
Đều để lại cái nghèo như chấy chấy
Nghèo giặc Nhật chất xe bò mà đẩy
Chôn đầy đồng, lúa vẫn nhổ trồng đay
Bị cắp quai mang không trốn thoát cái nghèo giặc Tây
Cái nghèo hút máu người cho cây nhả nhựa
Anh em ruột lớn lên, cái nghèo cũng ngồi ở giữa
Để phân bua, phán xử chuyện gia tài
Trong đầu óc kiêu hãnh các chàng trai
Trong cung điện thiêng liêng những tâm hồn thiếu nữ
Cái nghèo rớt cũng len vào đó nữa
Để góp bàn những chuyện nghiêm trang
Cái nghèo bước lom khom vào cổng cơ quan
Lại lẩn lút phía saugõ vào cánh cửa hàng thực phẩm
Cái nghèo có đôi bàn chân đen và bẩn
Dẫm nhoè lên nền gạch ta đang xây
Đừng để cái nghèo qua đây
E động đến khóm hoa trong sân trường học
Tôi nhận ra cái nghèo có nọc
Đốt ông cha từ thuở chẳng chan màn
Cái nghèo xơ trên bộ cánh làm sang
Cái nghèo xác lại nằm trong đáy đĩa
Như nước đái trong dấu chân của quỷ
Như rắn theo tàn đóm ăn thề
Ta diệt hết Nhật Tây và giặc Mỹ
Cái nghèo còn trong mỗi dấu chân kia...
Nguồn THƠ THẠCH QUỲ |
|