|
Đã hơn một lần tôi nhìn em
Bằng thương yêu thẳm sâu trong khóe mắt
Em nơi đó cùng hoàng hôn đang tắt,
Khúc khích cười đánh thức cả mùa thu.
Đã hơn một lần tôi chờ em
Mặc kệ lòng mình lang thang trên phố lạnh
Một bông tuyết rơi cũng làm tôi giật mình
Cứ ngỡ em mang nắng về cho tôi.
Đã hơn một lần tôi nhớ em
Nhớ mắt nâu em giữ điều bí mật,
Nhớ khăn em choàng giữ hương cốm tuổi thơ,
Nhớ túi áo em giữ cơn mưa cuối trời,
Đừng trả nhé, nếu không tôi buồn lắm
Chỉ xin em ngồi cùng tôi giữa mênh mông này.
Đã hơn một lần tôi xa em
Nỗi nhớ dài như nến thắp trăm năm
Tôi trách mình sao không nhiều lưu luyến
Để cành phong lữ gục chết từ bao giờ ?
Đã hơn một lần tôi yêu em
Muốn đi cùng em đến cuối mùa quả chín
Chần chừ mãi để rồi em từ chối
Làm lòng tôi khang khác cả ngày dài.
(c) Licia's Blog |
|