Quên mật khẩu
 Register
Xem: 6237|Trả lời: 7

Thư cho con

[Sao chép liên kết]
Đăng vào 29-5-2009 09:31:16 | Hiển thị tất cả tầng |Chế độ đọc
Thư cho con
(Chu Tất Tiến)
Con yêu dấu, khi đến tuổi về già.
Cha mẹ không còn tươi như hoa
Mà nhăn nhó, mặt cau, mắt ướt.
Con sẽ thấy không còn vui như trước.
Nhưng cũng đừng cau có lại mẹ cha.
Vì khi xưa, con khóc óe vang nhà.
Mẹ cha vẫn vui tươi như hội.
Nếu cha mẹ tay run không cầm nổi.
Một tô cơm mà đánh đổ ra nhà.
Xin con đừng gắt mắng hạng người già.
Vì lúc bé, con vẫn thường rơi vãi.
Mẹ cha vẫn phải khom lưng nhặt lại.
Từng miếng cơm, chút thịt con làm văng.
Mẹ vừa cười vừa nhìn con lăng xăng.
Nghe con “xin lỗi” mà ấm lòng hơn Tết.
Nếu cha mẹ có nói nhiều, phát mệt.
Có những câu lảm nhảm, không đầu đuôi.
Con hãy nhớ năm xưa, nằm trong nôi
Mẹ kể mãi một chuyện xưa cổ tích
Cha cũng vậy, những khi con không thích,
Lên giường nằm để ngủ giấc hồn nhiên.
Cha kể đi kể lại chuyện ông Tiên.
Chuyện Tướng Cướp, Thạch Sanh, nhiều chuyện bịa.
Nếu cha mẹ rồi ít năng tắm rửa.
Con cũng đừng bịt mũi, dang xa.
Bởi khi xưa, mẹ phải gọi cả nhà.
Mới tắm được cho con một lát.
Con nghịch chơi, người dính đầy bụi cát.
Mực lấm lem, tay chân bẩn như ma.
Mẹ mới dội nước, con đã khóc la.
Không chịu tắm, không chịu vào bồn rửa.
Cha phải dỗ con hoài, con mới sửa.
Mãi lớn khôn, mới đi tắm một mình.
Nếu mẹ cha rồi không hiểu văn minh.
Máy móc mới đủ hình đủ kiểu.
Cũng đừng cười chê ông bà già hủ lậu.
Mà nên giảng cho cha mẹ cách dùng.
Vì năm con hai tuổi, cái gì cũng lạ lùng.
Cha mẹ phải cầm tay con, chỉ dẫn.
Rồi lớn lên, cha dậy con cẩn thận.
Đừng nghịch máy này, đừng **ng vật kia.
Cha giảng cho con từng chút, từng ly.
Cách mở radio, bật đèn, mở bếp, vặn tivi.
Con đã nở những nụ cười hạnh phúc.
Nếu mẹ cha mà nhớ, quên tùy lúc.
Đừng cằn nhằn cha mẹ ngu khờ.
Biết bao lần con quên sách vở ở nhà.
Cha phải chạy như bay về nhà lấy.
Điều quan trọng là cha mẹ cần được thấy.
Dáng hình con quanh quẩn đâu đây.
Ngửi hơi con mà trong mắt cay cay.
Con còn đó, tim cha đầy máu nóng.
Nếu mẹ cha quá già không muốn sống.
Con hãy hiểu cho: rồi tới lúc con cũng già.
Sẽ tới hồi cuộc sống như lướt qua.
Ý sống hết, mà chỉ còn tồn tại.
Một cây khô, một cánh hoa vương vãi.
Một bộ xương có hiểu biết vật vờ.
Những kỷ niệm xưa đầy ắp, chan hòa.
Trong ánh mắt, trong dấu tay run rẩy.
Hơi thở ngập ngừng, âm thanh lẩy bẩy.
Không ham vui, chỉ còn chút tình yêu.
Tình yêu con, yêu cháu thật nhiều.
Óc chỉ thấy tên con và dáng dấp.
Tim chỉ chứa bóng hình con tấp nập.
Dấu chân xưa chạy nhẩy tung tăng.
Từng nốt muỗi đau, từng cơn nhức trong răng.
Từng cơn sốt đổi da, đổi thịt.
Mẹ cha đã từng bao đêm quên mệt.
Ngồi bên con, nghe hơi thở đều hòa.
Dù cho con khó chịu, khóc la.
Cha mẹ vẫn dấu yêu con trên hết.
Và, bây giờ, khi tới gần cõi chết.
Vật dụng mang theo vẫn chỉ bóng hình con.
Còn chút hơi tàn, cha mẹ mong tặng con:
Niềm hạnh phúc, sướng vui bất tận.
Thôi, vài hàng, của mấy người sắp lẫn.
Cha mẹ sẽ quên đã từng tặng hành trang.
Kiến thức, thông minh, sắc đẹp... con đang mang.
Những hiểu biết về cuộc đời gian khó.
Những can đảm, chai lì, không biết sợ.
Để con thành người tài giỏi hôm nay.
Những bằng cấp mà con có trong tay.
Là kết quả của bao đêm mẹ khóc.
Là rụng rơi của bao nhiêu sợi tóc.
Của ngàn ngày đưa đón con đi.
Thôi, nói làm chi? Nhắc làm chi?
Mẹ đang nói: hãy đừng làm con mệt...
Nghỉ đi con, để vui thỏa ngày mai...


[ Bài viết này được HoaiVienPhuong chỉnh sửa vào lúc 2009-5-29 09:36 AM  ]
 Tác giả chủ đề| Đăng vào 29-5-2009 09:32:26 | Hiển thị tất cả tầng

Thư cho ba

Thư cho ba
Nhìn nước mắt cha rơi
Mà lòng con đau nhói
Từng giọt lệ rơi rơi
Cho lòng càng xót xa
Những lỗi con gây ra
Chỉ làm ba đau đớn
Nhưng...
Xin ba hãy thứ tha
Những chuyện buồn đã qua
Và con xin hứa rằng
Những việc làm tới đây
Sẽ làm ba vui hơn
Con đây sẽ cố gắng
Đạt được nhiều thành công
Và không được thất bại
Để đền đáp ba lại
Những ngày buồn đã qua
Giờ đây con mong ba
Hãy yên tâm vui vẻ
Luôn cố gắng sống vui
Và giữ gìn sức khỏe.
Con cầu chúc ba mẹ
Một năm mới vui vẻ
Và tràn đầy sức khỏe
An khang và thịnh vượng
Làm ăn được phát tài
Buôn may và bán đắt
Tiền tài vào như nước
Để có tiền nuôi con...
Được ăn và được học


[ Bài viết này được HoaiVienPhuong chỉnh sửa vào lúc 2009-5-29 09:37 AM  ]
 Tác giả chủ đề| Đăng vào 29-5-2009 09:35:15 | Hiển thị tất cả tầng

Thư cho mẹ

Con có thể chia sẻ với tất cả mọi người những niềm vui, nỗi buồn, những đớn đau và hạnh phúc, những người mà thậm chí con chưa hề biết mặt, những người mà có thể chỉ gặp con một lần, rồi sau đấy không bao giờ trở lại diễn đàn này nữa. Họ xem con như một chỗ dựa tinh thần. Họ có thể trút lên con bao muộn phiền tâm sự, để rồi có thể nhanh chóng quên con. Internet thế giới ảo mà mẹ. Gặp nhau đấy, nói chuyện với nhau đấy, sẻ chia với nhau những vui buồn trong cuộc sống, có thể rất chân thành mà cũng có thể chỉ là giả tạo, có thể xuất phát từ khát khao được tâm sự mà cũng có thể chỉ đơn giản là để giải khuây trong những lúc cô đơn.... Tất cả cũng chỉ là ảo ảnh. Con trò chuyện với họ, sẻ chia với họ, cười đùa với họ, ... nhưng thật ra, cái mà con đối diện cũng chỉ là một màn hình máy tính vô tri. Và khi rời cái màn hình ấy, rời cái thế giới ảo tưởng với những người bạn luôn làm con vui vẻ để trở về với cuộc sống đời thường, con cảm thấy nụ cười của mình sao mà nhạt nhẽo, gương mặt của mình đến méo mó làm sao!

Con biết thế. Con biết mình đang ngày càng chìm dần vào cái thế giới đầy ảo tưởng ấy. Con online một ngày mấy tiếng, một tháng không biết bao nhiêu tiền chỉ để mỗi ngày post một vài bài, gửi tặng hết người bạn này đến người bạn kia, ban phát tình yêu thương, mang lại hạnh phúc cho tất cả mọi người. Con cảm thấy vui vì điều đó. Họ cần có con, họ gửi cho con những lời nhớ nhung nếu con không vào mạng. Con đã cố gắng tỏ ra mình là một người lạc quan vui vẻ, luôn là điểm tựa cho những người yếu đuối, để tự cho mình là một người mạnh mẽ và đầy nghị lực. Nhưng mẹ biết không, nỗi buồn trong con vẫn chất chồng cùng năm tháng. Khi phải đối diện với chính mình, con vẫn đớn đau và cô độc. Trái tim vẫn không ngừng nhức nhối vì những chuyện đã qua. Thì ra con vẫn yếu đuối và mong manh như ngày nào. Con chỉ đang tự phủ nhận bản thân mình và trốn tránh những nỗi đau.

Có phải con vẫn chỉ là một đứa trẻ? Đôi lúc con giận bản thân mình sao ích kỉ, tàn nhẫn! Con online chỉ để tìm niềm vui cho riêng mình trong những phút giây ngắn ngủi và mang niềm vui đến cho người khác. Thế mà con chưa bao giờ làm điều đấy cho mẹ. Mẹ có giận con không? Chắc là không mẹ nhỉ! Bởi con biết rằng mẹ yêu quý con hơn tất cả những thứ khác trên đời này. Mẹ sẵn sàng hi sinh vì con, và mẹ chưa bao giờ đòi hỏi con phải đền đáp tình yêu bao la ấy. Nhưng con thì rất giận bản thân mình. Sao con lại có thể sống thờ ơ và ích kỉ với chính mẹ của mình, người duy nhất yêu con và sẵn sàng hi sinh tất cả cho con, người mà con cũng yêu quý nhất!

Con không thể hiểu nổi mình. Con nhận ra tất cả, nhưng con lại không biết làm gì. Có lẽ vì còn có quá nhiều dằn vặt và mâu thuẫn giằng xé trong con… Con phải làm gì đây?


[ Bài viết này được HoaiVienPhuong chỉnh sửa vào lúc 2009-5-29 09:38 AM  ]
 Tác giả chủ đề| Đăng vào 31-5-2009 10:28:02 | Hiển thị tất cả tầng

Hãy Biết Ơn

Sống không giận không hờn không oán trách.
Sống đương đầu với thử thách chông gai.
Sống vươn lên cho kịp nắng mai.
Sống chan hòa với những người đang sống.
Sống là thương, nhưng ...lòng không vấn vương
Sông yên vui danh lợi mãi coi thường
" Tâm bất biến"...Giữa dòng đời " Vạn biến"
(Thiền sư Thich Tuệ Hải)


* Hãy biết ơn những người đã khiển trách ta
Vi họ giúp ta tăng trưởng đỉnh tuệ
* Hãy biết ơn những người làm ta vấp ngã
Vi ho khiến năng lực của ta mạnh mẽ hơn
* Hãy biết ơn những ngượi bỏ rơi ta
Vi họ đã dạy cho ta biết tự lập
* Hãy biết ơn những người đánh đập ta
Vi họ đã tiểu trừ nghiệp chướng cho ta
* Hãy biết ơn những người lừa gạt ta
Vi họ tặng kiến thức cho ta
* Hãy biết ơn những người làm hại ta
Vi họ đã tôi luyện tâm trí của ta
* Hãy biết ơn tất cả nhũng người khiến ta được kiên định thành tựu.


[ Last edited by HoaiVienPhuong at 2009-5-31 10:37 AM ]
Đăng vào 10-6-2009 03:11:47 | Hiển thị tất cả tầng




* HVP ơi !
- Lá thư email của con gái việt kiều ... sao hông có dấu ? Em khó đọc quá hà ! Chúc anh một ngày an vui và ấm áp .
Đăng vào 17-6-2009 21:48:29 | Hiển thị tất cả tầng
...
Nếu cha mẹ tay run không cầm nổi.
Một tô cơm mà đánh đổ ra nhà.
Xin con đừng gắt mắng hạng người già.
Vì lúc bé, con vẫn thường rơi vãi.
Mẹ cha vẫn phải khom lưng nhặt lại.
....



Bố đi lấy vợ

Bố đi lấy vợ thật rồi
Mẹ thành bóng lẻ lại ngồi đợi con
Chiều mưa đếm những giọt buồn
Bong bóng tan - Bong bóng còn - cơn mưa ?
Lấy thêm gì để mộng mơ,
Con đường xưa, bố bây giờ rẽ ngang .
Trăng khuyết đâu phải trăng tàn,
Cứ đúng tuần - ánh trăng vàng soi chung .
Giờ bố mẹ thành người dưng,
Con làm dấu nối đi cùng thời gian .
Ngày khôn lớn bị lạc đàn
Giờ mẹ Nam , bố hải ngoại - mệnh trời .
Phận làm con , biết thế thôi
Bố đang hạnh phúc bên người bố yêu ?
Một mai ngọn gió trở chiều
Bố còn nhớ đến bóng chiều nhà xưa
Hoà quyện khói bếp lưa thưa
Nơi bố và mẹ tình xưa mặn nồng
Để rồi bố đã sang sông,
Đành theo tiếng gọi ... mặc lòng bỏ con
Dẫu là con trẻ còn son,
Cũng đành nói sõ tấm lòng bố thôi !
Mẹ - con nào lỗi lầm gì ?
Mà bố đành bỏ , bố đi theo người
Đã đến thế , đành vậy thôi !
Bố đi lấy vợ , mẹ ngồi đợi con ...
Một mai khi đã lớn khôn ,
Đứa con bất hiếu , đáp ơn mẹ hiền !

hungquang1382 (St)
Thân gửi những "nàng" thơ Gmk - HVP - UU ....
Đăng vào 18-6-2009 07:03:28 | Hiển thị tất cả tầng



Chỉ nhìn đời ... rồi ngẫm nghĩ ... với một cảm xúc dâng trào ... Song, để rồi viết lên bài thơ đầy nghẹn ngào chua xót ...


Nín Đi Em ...



Nín đi em! Đế Chị ru em ngủ
Ầu ơ ... dí dầu ... em ngủ ngoan nha !
Em khóc hoài chị biết dỗ sao mà ...
Thiếu hơi Mẹ ... chắc em không chịu ngủ

Nín đi em! Để chị ru em ngủ
Ngủ đi nào! Chiếc võng chị đong đưa
Ngủ đi nào! Để chị nấu cơm trưa
Đừng khóc nữa, làm chị buồn thêm đó ...

Ngày hôm nay Ba Mẹ ra toà đó!
Mai sau này ... Chị em mình ra sao ?
Mai sau này ... Ba Mẹ mình ra sao ?
Kẻ thứ ba ... Đã cắt ngang hạnh phúc

Nín đi em! Để chị ru em ngủ
Ru em ngủ, lòng đau xót chua cay
Ru em ngủ, mà lệ chảy từng giây
Ba Má ơi... Đừng bỏ rơi con trẻ ...



Uyên Ương





* Mến chào HVP và Z nhé!
- Cám ơn HVP đã bỏ công và thời gian cho lá thư nỗi lòng trên ....
- Z ơi! Chỉ có một "nàng" là Uyên Ương thôi! Còn hai kia là "Chàng" ( lêu lêu...)






[ Last edited by UyenUong at 2009-6-18 07:06 AM ]
 Tác giả chủ đề| Đăng vào 29-3-2010 16:29:22 | Hiển thị tất cả tầng
Con Thân Yêu!
Lâu rồi Ba  không nhận được thư con.Lần cuối khi  con về thăm nhà ,dù con không nói và cố tỏ ra vẻ vui nhưng Ba đã linh cảm con đang gặp phải một chuyện gì đó không may,con đang rất buồn,thất vọng và đuối sức.
Cuộc sống vốn không bằng phẳng như con từng mong ước thời còn đi học hay trên ghế giảng đường.Mọi chuyện đều có thể xảy ra một cách bất ngờ nhất.Ba  chợt thấy mình có lỗi với con khi luôn dành cho con sự yêu thương, chăm sóc mà chưa chuẩn bị cho con tinh thần và cách đối mặt khi bất hạnh xảy đến.Ba  không muốn những khó khăn, nỗi đau mà Ba đã từng trải qua hay đã từng biết sẽ lại đến với con. Ba không sắp xếp được những cảm xúc ,suy nghĩ và những điều Ba muốn nói với con trong thư này có thể sẽ rộng hơn những gì con đang gặp phải nhưng con hãy đọc và giữ nó - nó có thể sẽ còn cần cho con sau này.
Con hãy đón nhận mọi sự việc bằng sự dũng cảm nhìn thẳng vào sự thật.Con đừng chạy trốn vị trí của mình mà hãy biết phân tích với đúng bản chất những gì đã diễn ra, hãy tự tin vượt lên,khắc phục và mạnh dạn đấu tranh với những trở ngại bằng tấm lòng thật sự,bằng sự hướng thiện và nhìn rõ những gì mình chưa hoàn thiện.Con đừng bao giờ bỏ cuộc với cảm giác cuộc sống không còn lối thoát trong bất kỳ hoàn cảnh nào.Cuộc sống không thể trở nên bế tắc hoàn toàn khi một con người còn tin vào chính mình.
Hãy biết chấp nhận và tha thứ.Đừng cố gắng bới móc lỗi lầm của người khác,hãy tha thứ nhưng nên nghiêm khắc nhìn lại chính mình.Con hãy cho mà không cần nhận lại hay tính toán thiệt hơn.Ngay cả khi cần được an ủi nhất,con hãy dang rộng vòng tay và chia sẻ,nâng đỡ những người cần cảm thông giúp đỡ xung quanh - vì trong lúc chia sẻ với người khác con sẽ tìm lại sức mạnh vá niềm tin cho chính mình.
Con hãy nhớ rằng còn nhiều người yêu thương con và cuộc sống của con có giá trị và ý nghĩa với người khác. Con đừng ngại mở lòng với tình yêu vì chỉ có tình cảm thật sự mới giúp con tìm được chính mình. Hãy chia sẻ niềm vui và nỗi buồn với người con yêu quý. Tình yêu luôn là điều kỳ diệu! Để vượt qua những thử thách, khó khăn hãy gìn giữ những kí ức, kỷ niệm đẹp. Một khi lòng yêu thương, tình yêu gặp trắc trở hay có sự đổi thay, mất mát thì con đừng vội xoá đi những gì đã từng là của con. Con luôn hiểu là tình yêu trong con không hề mất, nó luôn hiện hữu trong tâm hồn con dù cho có thể nó có lúc không còn tồn tại. Khi người khác mang trái tim họ ra đi thì trái tim người ở lại vẫn còn nguyên vẹn nhưng người ta có khuynh hướng tự dằn vặt, tự hành hạ cho đến khi trái tim của mình rướm máu, đau đớn tột cùng mới nhìn nhận lại sự việc. Con hãy cố gắng đừng để mất theo những điều không đáng mất khác như sức khoẻ, thời gian, niềm tin ở chính mình và các mối quan hệ khác....

Cuộc sống của con liên quan đến nhiều người. Dù vậy cũng không nên đặt tất cả niềm tin của con vào một người hay một sự việc mà con chưa nắm vững và nhìn thế giới qua lăng kính đó để con không phải vất vả khi trở về với chính mình nếu có sự đổi thay vì bất cứ lí do gì.

Ba không  ngại đối diện với nỗi buồn, sự thất vọng và cô đơn - đôi khi sự cô đơn thực sự sẽ giúp cho ba hiểu và chiêm nghiệm được nhiều điều bổ ích, sâu sắc,   Con hãy bắt tay vào công việc mà con yêu thích ngay cả lúc con chán nản nhất và không muốn làm việc, vì chỉ có công việc thực sự chứ không phải sự nhàn rỗi sẽ giúp con tìm lại được nềim vui và niềm tin cuộc sống.
Như con đã từng biết: "Mất tiền là không mất gì - mất sức khoẻ là mất nhiều, còn mất danh dự là mất tất cả"
Cuộc đời như hành trình leo núi đầy khó khăn. Hãy luôn hướng về phía trước - đừng quay lại quá lâu với những gì con đã vượt qua đã làm được, hay đã thất bại. Hạnh phúc là cảm giác thực trên từng chặng đường bước tiếp. Bất kỳ thời điểm nào đều có thể là điểm khởi đầu tốt nhất cho con!
Những câu nói chưa suy nghĩ kỹ có thể bị hiểu nhầm, gây tổn thương người khác hay làm mất đi sự tự tin nên hãy suy nghĩ kỹ, tìm hiểu kỹ về những điều, những dự định sắp làm, những gì con sắp hứa hay những điều con sẽ nói. Đừng ngại nói lời xin lỗi chân thành hay nhìn nhận những gì mình chưa làm được, chưa hoàn thiện.
Ngay cả lúc thất vọng nhất, con hãy luôn nghĩ về những điều con từng ước mơ, hãy mạnh dạn và hãy tự tin, trầm tĩnh, vững vàng. Con hãy làm theo cách, đi những con đường mà con đã suy nghĩ là đúng dù có thể chưa ai đi. Sự thử thách càng lớn thì khi vượt qua được thế đứng và tầm nhìn càng cao.
Cuộc đời ai cũng có lần vấp ngã, sai lầm người ta sẽ có được kinh nghệim sống quí giá hơn.
Con vẫn có thể nghe lời Ba khuyên, học tập kinh nghiệm từ người khác, từ những câu chuyện con biết được, từ trong sách vở, báo chí, bè bạn và người thân - nhưng khi chính con trải qua rồi thì điều đó mới thực sự là của con. Có khi thử thách nghiệt ngã và khó khăn như một điều may mắn vì người ta lớn lên, trường thành thực sư chính bằng kinh nghiệm và nghị lực đối đầu với khó khăn chứ không ai trưởng thành lên chỉ bằng lý thuyết hay kinh nghiệm của người khác. Trong bất kỳ thời điểm nào con hãy trân trọng với những gì đang có và hãy cảm nhận mọi khía cạnh của cuộc sống. Con đừng quy kết cho số phận mà hãy cố hết sức mình.
Con chớ quên tình cảm luôn là nguồn động viên lớn nhất, con đừng quên những điều bình dị, những nơi chốn thân thương từng gắn bó với tuổi thơ của mình, những kỷ niệm đẹp, cả những người bạn mà không còn gặp lại, những câu chuyện từng làm con xúc động sâu sắc - tất cả những điều đó tưởng chừng sẽ làm đau con hơn nhưng chính những điều đó sẽ giúp con vượt qua khó khăn bằng đôi chân và tâm hồn của chính mình.
Nên học hỏi từ người khác nhưng đừng lấy người khác làm thước đo giá trị của mình vì con luôn phải là con với tất cả những điều bình dị và thật riêng của mình. Vượt qua được nỗi buồn sẽ giúp con tìm ra giá trị mới mà trước đây con chưa từng nhận ra.
Con đừng mong muốn tất cả mọi người phải hiểu mình, chỉ cần chính con hay một người hiểu là đã đủ cho con rồi. Hãy sống thật với cảm xúc của chính mình, những giọt nước mắt những lời chân thật từ trái tim trong một lúc nào đó sẽ giúp con vơi nhẹ nỗi buồn xúc cảm tổn thương. Hãy trầm tĩnh và bao dung với những người đã gây cho con nỗi đau.
Con hãy tin là cuộc sống luôn có luật nhân quả, sẽ luôn không công bằng, có trước có sau với tất cả mọi người, với những gì con đang thực lòng suy nghĩ, đang làm và đang hướng đến hôm nay. Chính con mới là người hiểu rõ được những điều con có thể làm được và nên làm. Con hãy tin vào điều kỳ diệu và nhiệm màu của tâm hồn con người, của cuộc sống - và nhất là tin vào chính con. Một ngày mới sẽ mở ra cho con.
Ba  tin ở con.
(Người bạn của con)
Bạn cần đăng nhập để trả lời Đăng nhập | Register

Quy tắc tích điểm trong diễn đàn này

Archiver|Mobile|Youtube|Facebook|Twitter|Contact|Netdepviet.org

GMT+7, 15-11-2024 01:55 PM , Processed in 0.078619 second(s), 16 queries .

Powered by Discuz! X3.5

© 2001-2024 Discuz! Team

Trả lời nhanh Lên đầu trang Quay lại danh sách