Quên mật khẩu
 Register
Xem: 4627|Trả lời: 0

Phan Ngọc Diễm 324

[Sao chép liên kết]
Đăng vào 19-8-2008 10:09:07 | Hiển thị tất cả tầng |Chế độ đọc
Miss Teen
ID: 324
Photo: -
Name: Phan Ngọc Diễm
Nick: jennyvt2007
Birthday: 29/08/1989
Gender: Female
Address: TP.Hồ Chí Minh
More Info: Sở thích: ca hat,cafe,design,doc sach,online
Năng khiếu:ca hat,design,MC
Website: www.netdepviet.org
Nếu bạn hỏi tôi "Vu Lan là gì?". Tôi sẽ nói "Vu Lan là mùa báo hiếu, bạn sẽ được cài một bông hồng đỏ nếu bạn còn mẹ, và nếu không còn mẹ nữa, bạn sẽ được cài lên ngực áo một bông hoa hồng trắng. Phương Tây có một ngày Mother’s Day dành cho mẹ, thì người Việt ta cũng có một ngày Vu Lan vậy".

"Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con"

Những ngày bạn còn nhỏ xíu, đó là câu ca dao từ sách tập đọc mà bạn và bọn con nít cùng tuổi hay ê a cùng nhau. Bạn đọc bằng cái giọng còn ngọng nghịu và có biết gì là núi Thái Sơn, nước nguồn đâu? Bà bạn dạy: "Công ơn của Mẹ lớn lắm con ạ. Nhất là cái công chín tháng mang nặng đẻ đau ra con, khổ đau mà hạnh phúc lắm". Rồi bà lại đều giọng kể "Ngày con còn bé, để ru con một giấc ngủ tròn, mớm cho con một bữa ăn, mẹ con đã nhọc mệt rất nhiều. Có những đêm mẹ con thức trắng vì lo cho con!" Bạn sẽ thờ ơ rồi ù chạy đi chơi cùng chúng bạn. Bạn còn chưa đủ lớn để hiểu nhiều hơn.

Rồi bạn lớn dần lên, bạn được dạy "Phải biết lễ phép, hiếu thảo cùng ông bà cha mẹ". Những bài học đầu tiên từ trường lớp đặt cho bạn một nền móng của ngôi nhà nhân cách trong tâm hồn bạn. Và bạn biết làm cha mẹ hài lòng, mỉm cười với những thang điểm Mười đầu tiên. Những bài học ấy sẽ theo bạn suốt những ngày bạn cấp sách đến trường, giúp bạn hiểu tình thương yêu mà bạn đang được nhận từ mẹ cha. Và bạn thật hạnh phúc biết bao khi trên mỗi bước chân mà bạn đi qua có bàn tay nâng đỡ và ánh mắt dịu dàng của mẹ đang dõi theo.

Từng ngày, từng ngày bước qua cuộc đời và tuổi thơ của bạn, bàn tay và ánh mắt trìu mến của mẹ vẫn dõi theo bạn trên từng khoảnh khắc bụi bặm thời gian, những khoảnh khắc đã phủ đầy lên đôi bàn tay mẹ làm gầy guột nhiều, và ánh mắt của mẹ đã hằn lên những dấu chân chim nhọc mệt của năm tháng. Bạn tự hào vì điều ấy vì "có ai mà không yêu thương tự hào về mẹ mình chứ?", đúng không?

Như con chim non lớn lên đủ lông cánh, xa tổ ấm, tự bay đi tìm cho mình một bầu trời, bạn trưởng thành và chọn cho mình một con đường giữa muôn vàn sự lựa chọn của cuộc đời. Dẫu con đường bạn sẽ bước đi hôm nay và mai sau có ra sao, thì nhớ nhé, nơi con đường ấy, bạn vẫn sẽ có cảm giác thấy ấm áp, gần gũi biết bao với niềm hy vọng nơi ánh mắt, chén cơm chờ bạn mỗi buổi ban chiều, và gian nhà ngập tràn tình thương yêu của mẹ.

Mùa Vu Lan báo hiếu, bạn cùng tôi, hãy cài lên ngực áo mình cành hoa hồng đỏ thắm. Ta tự hào và hạnh phúc vì một lẽ thật giản đơn: Ta còn mẹ.






Bạn cần đăng nhập để trả lời Đăng nhập | Register

Quy tắc tích điểm trong diễn đàn này

Archiver|Mobile|Youtube|Facebook|Twitter|Contact|Netdepviet.org

GMT+7, 29-6-2024 12:44 PM , Processed in 0.017472 second(s), 19 queries .

Powered by Discuz! X3.5

© 2001-2024 Discuz! Team

Trả lời nhanh Lên đầu trang Quay lại danh sách