Quên mật khẩu
 Register
Tác giả chủ đề: anhz27

Dzũng Dakao - Duyên Anh

[Sao chép liên kết]
 Tác giả chủ đề| Đăng vào 17-5-2009 18:26:59 | Hiển thị tất cả tầng
Khu Chiến Thuật Quyên Tân Định

Quyên Tân Định xứng đáng là Kha Trẫn Ác của Hoa Lư lục quái. Ngay từ lúc bốn giờ, nó đã xua quân tới chiếm sân Hoa Lư và lập thành một "khu chiến thuật".

Nếu phe Dzũng Đakao có tên gián điệp Chương còm thì Quyên Tân Định cũng có tên gián điệp Bồn lừa Nhóc con Bồn và nhóc con Chương sẽ quyết định sự chiến thắng của trận giặc này.

Cử Bồn lừa đi thám thính tình hình địch, đồng thời Quyên Tân Định bắt bốn thằng lính canh chừng ngã ba Hồng thập Tự - Đinh Tiên Hoàng và bốn thằng canh chừng ngã tư Phan Đình Phùng - Đi Tiên Hoàng. Hễ quân của Dzũng Đakao tràn vào mặt nào, Quyên Tân Định cũng đều biết để đem quân mình ra chơi nhau.

Khi Bồn lừa thám thính về cho Quyên Tân Định hay phe Dzũng Đakao có chừng ba mươi thằng, nó có vẻ coi thường lắm. Nhất định nó sẽ thắng Dzũng Đakao. Tin tưởng thế, Hoa Lư lục quái và đám lính bàn nhau đá bóng. Nhà gián điệp nhóc con Bồn dẫn bóng ra sân đầu tiên.

Kế đó, Kha Trấn Ác Quyên Tân Định và quân lính lũ lượt kéo nhau ra sân. Quả bóng da đã quyến rũ chúng nó. Chẳng mấy lúc, bóng làm nó quên "kẻ thù" Dzũng Đakao sắp sửa tấn công chúng nó.

Ở ô tô búyt bước xuống, nó chạy thẳng về phía sân Hoa Lư. Nhưng Chương còm vừa chạy được vài bước một nhóc con nấp sau gốc cây lớn nhào ra, hất hàm hỏi:

- Đi đâu đấy mày?

Chương còm thản nhiên đáp:

- Đi đá bóng.

Thằng nhóc con kia nhe răng sún cười hì hì:

- Về đi mày, tụi tao chiếm sân Hoa Lư rồi, chiều nay không có đá bóng đá bung gì hết trọi.

Chương còm nheo mắt:

- Cho tớ đá bóng với, các cậu đang đá kia kìa.

Thằng nhóc phe Quyên Tân Định sừng sộ. Trung tướng Chương còm định hạ nó luôn. Thì ba thằng khác đã xuất hiện.

- Gì thế Thiện?

- À, thằng cắt này muốn đá bóng, tao cấm nó, nó lại muốn xực tao.

Chương còm cãi:

- đâu nào.

Một trong ba thằng nhóc vừa tới bàn nhau:

- Giả vờ bắt thằng này về nộp cho "đại ca" Quyên Tân Định đi. Hà hà, hay lắm. Sẽ tra tấn nó...

Chương còm tái mặt. Bó bố rồi, bọn Quyên Tân Định bắt được nó thì chỉ có nước đi đoong. Chương còm móc túi lấy bốn cái kẹo:

- Tao mời tụi mày đó. Không cho tao đá bóng thì tao về nhé!

Nhóc con Thiện cười hô hố:

- Không được đâu, tụi tao phải nộp mày cho Quyên Tân Định thì mới hòng lên chức. Đóng lính mãi chán thấy mồ...

Nói rồi, bốn thằng nhãi xáp lại, thộp cổ trung tướng Chương còm về "Bộ Tổng Tư lệnh" Quyên Tân Định. Bấy giờ, Quyên Tân Định đang dẫn bóng trước cửa thành của Bồn lừa. Nó sắp sửa "ngã bàn đèn" làm bàn thì có tiếng gọi:

- Kha Trấn Ác ơi!

Làm Quyên Tân Định lỡ đà, sút hụt. Nó lao người đi, súyt ngã. Quyên Tân Định đang định văng một tiếng chửi, thì Bồn lừa reo lên:

- Bắt được thằng dọ thám anh em ơi!

Thế là Quyên Tân Định và bọn nhóc bỏ cả sân lẫn bóng chạy ùa vào khán đài. Gặp Chương còm, Quyên Tân Định vừa thở hổn hển vừa hỏi:

- Mày ở phe thằng Dzũng Đakao hả?

Chương còm lắc đầu, Trung tướng nhóc đủ trí khôn để nghĩ rằng chối đi là hơn. Ra cái điều anh hùng rơm thì sẽ bị bọn Quyên Tân Định cho ăn no đòn mà còn hỏng cả "kế hoạch" của đại tướng Dzũng Đakao nữa. Thấy nó lắc đầu, Quyên Tân Định ra lệnh:

- Bọn thằng Thiện ra gác cửa đi, để tụi tao tra tấn nó.

Chương còm hơi ớn. Chết rồi, bọn giặc Quyên Tân Định chơi cái trò này thì nguy to. Nó phải bày mưu mới được. Chương còm vờ tươi tỉnh:

- Tớ đá bóng cũng khớ, các cậu cho tớ đá mí nhé. Tớ bắt gôn dính như nhựa đường!

Nhưng Quyên Tân Định đã đá nhẹ Chương còm một cú vào mông:

- Tao chưa có hỏi mày mà!

Chương còm tức không thể nổi. Nó ức run người lên. Quyên Tân Định túm ngực nó lôi xềnh xệch vào chỗ bục khán đài. Bọn nhóc vây quanh Chương còm. Quyên Tân Định bẹo tai Chương còm một cái. Nó toét miệng cười:

- Hì hì, tai thằng này mềm xèo à...

Chương còm đành "tho". Hành hạ trung tướng một lát, Quyên Tân Định hỏi cung:

- Tên mày là gì?

Chương còm "phiệu"

- Tên tao là Hội.

- Mày ở đâu?

- Tao ở Đakao.

- Mày học trường nào?

- Chương còm nghĩ thầm, giờ mà nói học trường Đakao thì...lúa đời. Nó "phiệu" luôn:

- Học trường Giăng Giắc Rút Xô.

- Mày biết thằng Dzũng Đakao không?

Chương còm vờ vẫn:

- Dzũng Đakao là thằng nào hở mày?

Quyên Tân Định gật gù:

- Mày không biết thằng Dzũng Đakao à?

- Ừ.

Chương còm yên trí Quyên Tân Định sắp thả mình. Song nó lầm to. Quyên Tân Định "tặng" nó một cái bẹo tai nữa:

- Đừng xạo nhé mày.

Chương còm cãi:

- Tao đâu có xạo.

- Thật chứ?

- Thật.

Quyên Tân Định ưỡn người lên dứt hai sợi tóc của Chương còm. Trung tướng nhóc con đau muốn chết. Nó mím môi chịu đựng. Quyên Tân Định ra lệnh:

- Khám xét tên gián điệp nguy hiểm này!

Bồn lừa xáp vội tới, đu8a hai tay lần mò túi quần của Chương còm. Nó đã từng xem cảnh sát khám người nên có biết cách khám. Bồn lừa nắm lấy vật gì trong túi quần Chương còm. Bỗng nó hét:

- Lựu đạn!

Quyên Tân Định và đám lính của nó nằm rạp cả xuống. Vừa sợ lựu đạn nổ, giặc Quyên Tân Định vừa cười rúc rích lấy làm khoái chí lắm. Khiến Chương còm càng ức hộc máu mồm.

Bồn lừa đứng dậy, nháy mắt trêu Chương còm:

- Không phải lựu đạn hở mày?

Chương còm rủi thầm trong bụng. Lát nữa, mày sẽ biết tay ông, nhóc con ạ! Bây giờ ông nhịn mày đấy thôi, bọn giặc Quyên Tân Định ơi! Chương còm muốn đá cho Bồn lừa một cú. Nhưng nổi giận ắt sẽ bị bọn giặc Quyên Tân Định đánh ốm đòn. Chương còm đành nuốt nước bọt ừng ực:

- Không phải.

- Thế cái gì trong túi mày đó?

- Cái kèn.

- Kèn gì?

- Kèn ác mô ni ca.

Bồn lừa la lớn:

- Con nhà Hội có cái kèn "ác mô ni ca" tụi bây ơi!

Tức thì bọn nhãi con vỗ tay đôm đốp, Quyên Tân Định bảo Chương còm:

- Thổi bài "Gạo trắng trăng thanh" đi mày!

Chương còm lắc đầu:

- Tao không biết thổi.

Quyên Tân Định lừng lững, hoa tay, đến gần Chương còm. Nó dứt hai sợi tóc nữa:

- Mày là tù binh của tao nghe chưa? Tao bảo mày làm gì mày phải làm cái ấy. A lê hấp, thổi bài "Gạo trắng trăng thanh"!

Chương còm đau khổ:

- Bài ấy hạng bét, tao không thèm thổi.

Quyên Tân Định hét:

- Thổi!

- Tao không biết thổi bài này.

- Thổi! Không biết cũng phải thổi!

Chương còm tán tỉnh:

- Tao thổi bài "Trên sông Bạch Đằng" nhé!

- Không được.

Bồn lừa thò tay vào túi móc kèn của Chương còm:

- Mày không thổi thì tao lấy cái kèn này.

Chương còm tái mặt đi. Nó tiếc cái kèn quá chừng. Tức muốn khóc được. Nhưng khóc thì hèn quá. Chương còm suy nghĩ mãi. Cuối cùng, nó phải dùng cái đòn khóc:

- Hu hu... ông về ông mách anh ông, chúng mày bắt nạt ông...

Quyên Tân Định thách Chương còm:

- Mày về mách anh mày đi! Chúng ông khỏi có ngán...
 Tác giả chủ đề| Đăng vào 18-5-2009 21:54:18 | Hiển thị tất cả tầng
Chim Sổ Lồng
Chương còm vừa khóc vừa chạy. Lát sau, nó đã thoát khỏi sân Hoa Lư. Chương còm chạy như biến. Thoát khỏi tay Quyên Tân Định, Chương còm cảm thấy nó hách lắm rồi dù có bị con nhà Bồn lừa "thuổng" mất cái kèn ác mô ni ca. Hách lắm là vì Quyên Tân Định không "điều tra" ra tông tích của Chương còm. Bao nhiêu bí mật "quốc phòng" của đại tướng Dzũng Đakao, nhóc con dọ thám Chương còm vẫn còn giữ nguyên vẹn.

Chương còm phởn phơ ra mặt. Nó chạy một hồi, lại đi chậm và húyt sáo. Nghĩ tới lúc để con nhà Bồn lừa đá cho nó mấy cú rồi tước cái kèn ác mô ni ca, Chương còm nhếch mép cười. Nó lẩm bẩm:

- "Pẹ" mày Quyên Tân Định ạ! Chốc nữa chúng ông sẽ "hành quân" tiêu diệt bọn mày!

Chẳng mấy đỗi, Chương còm đã trở về "tổng hành dinh". Nó thấy Dzũng Ddakao, Bảo méo mồm, Tiến gầy đang ngồi dựa lưng vào gốc cây điệp có vẻ chờ đợi nó. Trông khi ấy, nhóc con Hùng ba hoa chuyện nó dùng "cẩu quyền" úynh Quyên Tân Định để thoát thân.

Nhóc con dọ thám trở về, mọi sinh hoạt ngưng lại. Nhóc con Hùng thôi ba hoa. Đại tướng Dzũng Đakao chạy ra vồ lấy Chương còm:

- Chúng nó đông không mày?

Chương còm làm bộ quan trọng, nó nhăn mặt lắc đầu:

- Kinh khủng!

Bảo méo mồm, Tiến gầy, nhóc con Hùng, Dzũng Đakao và vài thằng oắt bu quanh lấy Chương còm. Thấy Chương còm nhăn mặt, lắc đầu và chỉ nói gọn hai tiếng "kinh khủng". Dzũng Đakao tưởng giặc Quyên Tân Định đông kinh khủng. Nó nhắc lại câu hỏi.

- Chúng nó đông kinh khủng hở mày?

Thì Chương còm lại nhún vai:

- Hú vía!

Dzũng Đakao cáu sườn:

- Hú vía cái gì?

Chương còm mím môi:

- Tao bị chúng nó bắt!

Bọn nhóc con nhao nhao:

- Mày bị Quyên Tân Định bắt à?

Nhóc con Hùng nghiến răng ken két:

- Chắc nó úynh anh rồi...

Chương còm gật đầu:

- Nó tra tấn tao "dã man" quá trời! Nó còn tước của tao cái kèn ác mô ni ca nữa.

Chương còm kể cho bọn nhóc con nghe từ đầu chi cuối chuyện nó bị bắt ra sao. Quyên Tân Định và đàn em của nó tra tấn Chương còm thế nào. Rồi nó dùng đòn gì để thoát khỏi sào huyệt của giặc Quyên Tân Định. Chương còm kể hay quá. Đến nỗi bọn nhóc con tưởng chúng nó đang xem phim gián điệp.

Dzũng Đakao nóng lòng.

- Mày đã khai những gì?

Chương còm toét miệng cười:

- Còn lâu tao mới khai. Nó hỏi tao ở đâu tao bảo ở Đakao ra đây đá bóng. Nó hỏi tao học trường nào, tao bảo tao học trường Giăng Giắc Rút Xô. Nó hỏi tao biết Dzũng Đakao không, tao bảo tao cóc biết Dzũng Đakao là thằng nào. Bọn nó mãi đá bóng có hai ba thằng gác thôi.

Dzũng Đakao khen:

- Mày "phiệu" tài quá. Thôi, bây giờ, tao làm thống tướng, tao phong cho mày làm đại tướng nhé!

Chương còm lè lưỡi:

- Tao làm đại tướng cưa à?

Dzũng Đakao nói:

- Mày vừa lập được chiến công hách quá. Lát nữa, gặp thằng Quyên Tân Định chắc nó ức hộc máu mồm. Mày cứ thế, đáng làm đại tướng mày nhận không?

Chương còm dang tay:

- Nhận là cái chắc.

Tiến gầy và Bảo méo mồm công kênh Chương còm lên.Nhóc con Hùng hô khẩu hiệu:

- Hoan hô đại tướng Chương còm...

Nhóc con hô như điện. Trong thời gian này, bọn Quyên Tân Định đang đá bóng. Nghe Chương còm thuật lại chuyện, Dzũng Đakao được biết Quyên Tân Định đã cho đàn em của nó gác ở hai đầu đường. Phía ngã tư Phan Đình Phùng - Đinh Tiên Hoàng có hai thằng. Phía ngã ba Hồng Thập Tự - Đinh Tiên Hoàng có hai thằng. Dzũng Đakao "hành quân" đường nào, đàn em Quyên Tân Định đều biết để kịp thời báo cho Quyên Tân Định ứng chiến. Dzũng Đakao muốn ăn chắc cơ. Mà muốn chắc thì phải đánh bất thình lình. Nhằm đúng lúc giặc Quyên Tân Định đá bóng mà úynh, có là quân Mông Cổ, Quyên Tân Định cũng chết hết ngáp.

Thoạt đầu, Dzũng Đakao định kéo luôn cả ba mươi tên nhóc sang bến xe Gia Định chờ xe ô tô búyt vừa đổ khách xuống là chúng nó leo lên. Hành quân bằng xe búyt, mất có ba mươi đồng. Từ trường Đakao chúng nó chạy qua cầu bông sang Lăng Ông mấy hồi. Nhưng khổ thay, ô tô búyt đến ngã tư Phan Đình Phùng, Đinh Tiên Hoàng lại rẽ tay phải để lên Sài Gòn. Chứ không đi thẳng tới Hồng Thập Tự hãy rẽ. Thành ra, nếu hành quân bằng... xe búyt, Dzũng Đakao phải "đổ bộ" xuống trạm ở ngã tư. Và như vậy, bọn lính gác của Quyên Tân Định sẽ biết tỏng.

Chương còm bảo cứ hành quân bằng ô-tô búyt "Đổ bộ" là xung phong liền thì lính gác của Quyên Tân Định chạy vào không kịp. Kể ra "chiến thuật" này cũng hay ho chán. Song Dzũng Đakao thi'ch chơi chì hơn Quyên Tân Định. Nó muốn lùa quân vào sân Hoa Lư mà lính gác của Quyên Tân Định vẫn chẳng biết gì mới hách. Bởi vậy Dzũng Đakao suy nghĩ hơi lâu.

Lúc ấy gần bốn giờ, Dzũng Đakao đi đi lại lại rồi chợt nó nhẩy cỡn

- Tuyệt lắm! Số dzách rồi!

"Bộ tham mưu" gồm có đại tướng Chương còm, thiếu tướng Tiến gầy và chuẩn tướng Bảo méo mồm nhao nhao hỏi:

- Hành quân bằng gì?

Dzũng Đakao giơ cả hai tay lên trời:

- Bằng xe con cóc!

Chương còm trách thống tướng:

- Đừng đùa nữa mày, muộn thấy mồ rồi...

Dzũng Đakao toét miệng cười:

- Đâu có đùa, chúng ta hành quân bằng... tắc xi con cóc thì vào sân Hoa Lư ngon như ăn mì cây nhãn...

Nhóc con Hùng đã mon men tới:

- Đánh chưa?

- Dzũng Đakao trả lời em:

- Sắp sửa.

Rồi nó hỏi "bộ tham mưu"

- Mỗi thằng có mấy đồng?

Chương còm đáp trước:

- Tao có mười hai tì!

Tiến gầy khai:

- Tao có hai chục.

Bảo méo mồm giàu nhất:

- Tao có ba... chục!

Dzũng Đakao bảo nhóc con Hùng "lạc quyên mỗi thằng một đồng. Nó vẽ kế hoạch:

- Chúng mình chui hết lên năm cái xe tắc xi. Các ông tài xế đang ăn mì, uống cà phê, kể có cả chục chiếc xe tắc xi con trước cửa trường mình. Lao ra "phiệu" mấy câu chắc chắn mấy ông tài thương tụi mình, bằng lòng chở cho mà xem.

Đám quân lính của Dzũng Đakao hoan hô mưu mẹo của thống tường vang trời. Chương còm tỏ ý nghi ngờ cuộc "chiến tranh tâm lý" giữa đống tướng Dzũng Đakao và các ông tài xế tắc xi. Người lớn dễ gì mắc lừa nhóc con. Nó kéo riêng Dzũng Đakao ra một chỗ:

- Mày chắc ăn không?

Dzũng Đakao quả quyết:

- Sẽ dẹp tan giặc Quyên Tân Định!

Thấy thống tướng hiểu lầm câu mình mình muốn hỏi, đại tướng Chương còm nói:

- Chắc "dụ khị" mấy ông tài xế tắc xi cưa mà...

Dzũng Đakao cười:

- Mày không tin tao à?

- Tin chứ, tin mạnh đi chứ lị...

- Tin sao mày còn hỏi có chắc ăn không?

Chương còm bo6'i rối:

- Ờ... ờ...

Dzũng Đakao tấn công:

- Ờ ờ cái gì?

- Tao sợ mấy ông tắc xi nổi giận...

- Mình đi xe mất tiền mà, đâu quỵt.

- Nhưng sáu bảy thằng lên một xe?

- Nhóc con cả, tài xế sẽ ô kê cái rụp. Tao với mày đi gạ mấy ông già nghe chưa?

Chương còm từ chối:

- Tao chịu thôi.

Dzũng Đakao hét:

- Nghiêm!

Chương còm trợn mắt, nghiêm liền. Dzũng Đakao ra "chỉ thị":

- Tao là thống tướng, tao ra lệnh cho đại tướng Chương còm đi với tao.

Chương còm toét miệng cười:

- Tao tuân lệnh thống tướng:

Hai thằng tướng nhóc con bá vai nhau bước ra khỏi cổng trường. đám quân lính nhìn hai đứa bằng những đôi mắt trông chờ. Dzũng Đakao Chương còm sang thẳng quán cà phê. Nó nhào tới bàn năm ông tài xế tắc xi đang uống cà phê đá và hút thuốc lá Ruby lễ phép chào:

- Chúng cháu chào bác ạ!

Ngường tài xế để ria vỗ vai Dzũng Đakao!

- Cháu ngoan quá ta, có chuyện gì vậy?

Dzũng Đakao nói liền:

- Cháu chỉ sợ các bác sẽ từ chối thôi...

Người tài xế xâm hình đàn bà trên cánh tay cười:

- Quyên tiền hả?

- Dạ không ạ!

- Thế mần chi?

Dzũng Đakao cầm tay Chương còm:

- Bạn cháu đây tên là Chương, còn cháu là Dzũng. Chúng cháu là học trò trường Đakao, chiều nay trường chúng cháu cắm trại ở sân Hoa Lư. Chúng cháu có ba mươi đứa. Chúng cháu muốn lấy le với tụi khác, mỗi đứa góp năm đồng để đi. Từ đây tới sân Hoa Lư gần lắm nhưng cháu thích lấy le cưa... Các bác chở chúng cháu nhé! Mỗi xe độ sáu thằng thôi, sáu thằng nhóc cũng chỉ nặng bằng ba người lớn.

Chương còm tiếp lời bạn:

- Cháu lạy các bác vạn lạy...

Thấy hai thằng học trò kháu khỉnh, ăn nói lễ phép, năm ông tài xế "ô kê" liền. Các ông trả tiền cà phê rồi cho xe quay đầu lại, đậu sát bên lề gần cổng trường Đakao. Thống tướng Dzũng Đakao chạy vội vào gọi bạn nhóc ra...

Khoảnh khắc, bọn nhóc con đã kéo ùa ra ngoài cổng trường. Năm ông tài xế ý ông nấy cười toe toét, mở rộng cửa mời bọn nhóc lên xe.

Thống tướng Dzũng Đakao khuyên nhủ quân lính:

- Lên từ từ thôi kẻo hư xe của các bác.

Mấy ông tài xế càng hài lòng. Dzũng Đakao đã tính toán thật kỹ. Nếu tới cửa sân Hoa Lư mới lúng túng móc túi trả tiền rồi thối tiền thì lâu la quá, hết tính cách chớp nhoáng của cuộc hành quân.. xe con cóc. Vì vậy, Dzũng Đakao trả trước mỗi ông tài xế mười đồng. Không ông nào nhận cả. Các ông cùng bảo:

- Cho các cháu mua bánh ăn sau khi cắm trại xong.

Dzũng Đakao và Chương còm cám ơn rối rít. Bộ tham mưu gồm có thống tướng Dzũng Đakao, đại tướng Chương còm, thiếu tướng Tiến gầy và chuẩn tướng Bảo méo mồm với nhóc con Hùng ngồi riêng xe. Năm ông nhóc dẫn đầu gọi là đi tiền phong. Còn nhóc con khác chen chúc nhau trong bốn chiếc "Rờ nôn" là xe con cóc.

Năm phút sau hành quân xe con cóc khởi sự. Năm chiếc xe taxi từ từ chuyển bánh. Thiên hạ qua đường nhìn bọn nhóc, không hiểu chúng nó đi đâu. Nhóc con Hùng tự nhiên cao hứng hát:

- "Quyết" tiến, ta giống dân Lạc Hồng...

Bộ tham mưu hát theo luôn. Tiếng hát theo hệ thống dây chuyền, chuyền từ xe thứ nhất xuống xe thứ năm. Thế là ba mươi ông nhóc con hét lên:

-... "Quyết tiến, khi nước non nguy biến..."

Hát được mấy câu, Dzũng Đakao chợt nghĩ tới một điều rất quan trọng, nó nhăn mặt:

- Hỏng rồi đừng hát nữa, lộ hết bí mật.

Nó kéo cửa kính ngoái lại đằng sau:

- Đừng hát nữa!

Lệnh của nó cũng theo hệ thống dây chuyền, chuyền xuống. Bọn nhóc con đang hát, nín thinh hết. Các ông tài xế tưởng cắm trại có nhiều trò chơi lạ lùng nên không hỏi gì cả.

Năm chiếc xe đã qua ngã tư Đinh Tiên Hoàng Phan Đình Phùng. Được dặn dò trước, bọn nhóc con cúi rạp đầu xuống. Chương còm trông thấy hai thằng oắt tóm cổ mình lúc nãy, nó cáu không thể tưởng tượng nổi. Nó nói thầm:

- Lát nữa ông sẽ xin mày ba mươi sợi tóc ôn con ạ!

Xe vọt qua chỗ hai thằng oắt của Quyên Tân Định đứng gác mà chúng nó cũng chẳng biết gì. Thống tướng Dzũng Đakao mừng thầm:

- Ông ăn chắc rồi Quyên Tân Định ơi!

Năm chiếc xe đã dừng lại trước cổng Nha Tổng Giám Đốc Thanh Niên. Bộ tham mưu xuống trước. Nhóc con xuống sau. Trong khi ấy, trong sân Hoa Lư, lục quái và đám môn đệ đang đá bóng tưng bừng. Dzũng Đakao cám ơn các ông tài xế. Năm chiếc xe bỏ chúng nó, chạy thẳng tới đường Hồng Thập Tự.

Dzũng Đakao giơ hai tay lên trời. Nó quai mồm ra định hét, nhưng nghĩ sao nó lại thôi, Dzũng Đakao bảo nhóc con:

- Tiến vào núp sau khán đài đi!

Nhóc con ùa sang bên kia đường và tiến vào núp ở sau khán đài. Giặc Quyên Tân Định vẫn còn mê đá bóng. Lợi dụng dịp may mắn đó, Dzũng Đakao ra lệnh:

- Xung phong!

Nhóc con chạy vào sân. Quyên Tân Định ngoảnh về phía khán đài. Nó gầm lớn.

- Chết rồi...

Vốn là thằng nhóc thừa "kinh nghiệm chiến trường". Quyên Tân Định hoảng hốt một tí rồi bình tĩnh ngay. Ít ra, nó cũng choảng nhau trên ba mươi tra6.n rồi. Nó đâu phải "tay mơ" mà Dzũng Đakao có thể bỏ giỏ một cách dễ dàng được.

Quyên Tân Định hét:

- Vất bóng đi, sửa soạn úynh bọn Dzũng Đakao.

Nó ra lệnh:

- Quân ta hãy chạy hết về bên "gôn" Bồn Lừa!

Hai mươi hai ông nhóc cầu thủ và hai ông nhóc chầu rìa tin lời đệ nhất quái hiệp Kha Trấn Ác Quyên Tân Định răm rắp, nhanh như chong chóng máy bay, bọn Hoa Lư lục quái và các đàn em chạy dạt sang một bên.

Dzũng Đakao hơi tiếc. Giá nó đừng hô xung phong, cứ lặng lẽ chạy ùa vào sân thộp cổ hết bọn giặc Quyên Tân Định có phải thắng là cái chắc không. Thống tướng Dzũng Đakao đã sơ ý một chút nên cuộc hành quân xe con cóc như hỏng mất tám mươi phần trăm.

Quyên Tân Định kéo quân về hết bên "gôn" của Bồn Lừa rồi chạy vọt lên xỉ vả Dzũng Đakao:

- Chúng mày đánh trộm hả?

Dzũng Đakao đang tiếc rẻ "kế hoạch", bị Quyên Tân Định giáng cho một nhát búa. Nó đau quá. Dzũng Đakao vội toét miệng cười khoái chí, đổi buồn thành hả hê:

- Đùa một tí téo mà tụi bay đã chạy có cờ.

Quyên Tân Định mỉa mai:

- Thôi đừng nói phét.

Dzũng Đakao sửng cồ:

- Mày bảo ai nói dóc?

- Bảo mày. Nếu tao không đùa tao đã không hô xung phong. Ông mà không hô xung phong thì tụi mày lúa rồi Quyên Tân Định à!

Quyên Tân Định cáu sườn:

- Lúa cái cục kẹo.

Dzũng Đakao hất hàm...

- Úynh nhau đi chứ?

Quyên Tân Định đáp:

- Úynh thì úynh, sợ cái khỉ khô gì nhỉ? Mày biết chơi đánh theo kiểu La Mã không?

- Lạ gì !

- Vậy mày rút quân về bên cột "gôn" bên kia đi!

- Ô kê.

Dzũng Đa Kao ban chỉ thị :

- Quân ta chạy về "gôn" bên kia!

Bộ tham mưu và bọn nhóc chạy như điên. Đại tướng Chương Còm dẫn đầu. nó cay con nhà Bồn lừa lắm. Nó tin tưởng thế nào cũng thắng. Và nó sẽ dứt đủ hai mươi sợi tóc của con nhà Bồn lừa trước khi tước lại cái kèn ác mô ni ca.

Chương còm nhìn Kha Trấn Ác Quyên Tân Định cũng cay cú lắm. Nhưng nó ức con nhà Bồn lừa hơn. Cái thằng Diệu Thủ Thư Sinh này đã "thổi" bay cái kèn ác mô ni ca của nó. Chương còm muốn uy'nh nhau liền để nó "thanh toán" thằng Bồn lừa. Thấy thống tướng Dzũng Đakao cùng Quyên Tân Định đấu láo vô ích quá, Chương còm dục:

- Đánh thì đánh đi, còn "oong đơ" gì nữa?

Quyên Tân Định bấy giờ mới chú ý Chương còm. Nó ngạc nhiên:

- Mày đấy à?

Chương còm ưỡn ngực:

- Ừa, tao đấy!

Quyên Tân Định bĩu môi:

- Ông biết quá mà...

Chương còm vênh vang:

- Mày biết cái gì?

- Ông biết mày là do thám nhưng ông cứ thả. Nhãi tép như mày do thám ông đâu có ngán.

Chương còm bị loại vào nhãi tép, văng bậy:

- Nhãi tép cái con tôm khô. Làm như mày là thành con í. Mày chỉ là củ kiệu!

Quyên Tân Định hất hàm:

- Mày bảo ai là củ kiệu?

- Ông bảo mày. Mày đá đít ông, "tra tấn" ông mà chẳng biết nổi ông là do thám. Bây giờ mày dám nói phét. Lát nữa ông sẽ hỏi tội cái thằng ăn cắp cái kèn của ông.

Quyên Tân Định cười rũ rượi:

- Còn "phia" nhãi tép à!

Dzũng Đakao cũng không muốn chần chừ nữa. Nó bảo Quyên Tân Định:

- Phe mày có mấy thằng?

Quyên Tân Định vỗ tay vào bụng đánh bốp một cái:

- Tao có sáu thằng gọi là Hoa Lư lục quái.

Dzũng Đakao đấu:

- Tao có bốn thằng thôi.

Nhóc con Hùng nói lớn:

- Cả tao nữa là năm. Năm thằng tao thừa sức hạ sáu thằng bọn mày.

Quyên Tân Định ngó nhóc con Hùng:

- Hôm nay còn chơi "cẩu quyền" không, oắt ti?

Nhóc con Hùng toét miệng:

- Ông sẽ cắn nát chân mày ra!

Dzũng Đakao giao hẹn:

- Những thằng chì chơi nhau với những thằng chì. Còn quân lính chơi nhau với quân lính. Mày ô kê?

- Ô kê.

Dzũng Đakao vẫy tay cho bộ tham mưu cùng bọn nhóc hạ theo nó. Quyên Tân Định gọi với:

- Đánh theo kiểu La Mã hay Mông Cổ?

- La Mã.

- Ô kê.
 Tác giả chủ đề| Đăng vào 20-5-2009 21:09:21 | Hiển thị tất cả tầng
Châm Ngòi Thuốc Súng
Thống tướng Dzũng Đakao cho quân về chiếm một bên cột "gôn". Chương còm bất mãn ra mặt. Nó bảo:

- Sao không bắt sống Quyên Tân Định theo luôn đi?

Dzũng Đakao đáp:

- Bắt sống nó úynh nhau hết thú vị.

Nhóc con Hùng hùa theo anh

- Phải, bắt sống Quyên Tân Định hết thú vị.

Chương còm chưa bằng lòng lắm. Nhưng Dzũng Đakao ra lệnh, nó đành nghe. Giá nó mà làm thống tướng hôm nay, nhất định nó phải bắt sống Quyên Tân Định trước, đòi trả cái kèn ác mô ni ca rồi nó mới thả Quyên Tân Định và úynh nhau sau.

Dzũng Đakao không để Chương còm nghĩ ngợi lâu la, nó nói:

- Lát nữa bắt sống nó mấy hồi...

Chương còm toét miệng cười:

- Còn tao, tao sẽ bắt sống thằng Bồn lừa.

- Ô kê.

- Tao sẽ dứt đủ hai mươi chiếc tóc của nó.

- Ô kê.

- Tao tước lại cái kèn và tặng nó hai cú đá móc.

- Ô kê.

Nhóc con Hùng dục anh:

- Xuất quân đi chứ?

Dzũng Đakao hét:

- Cởi áo ra, mặc trần si cái quần sà lỏn thôi.

Bọn nhóc con cởi hết áo. Dzũng Đakao ở trường làm trưởng lớp nên nó cừ cái món tập họp ghê gớm. Thống tướng lăng xăng chạy lên hàng đầu, dơ tay phải.

- Tập họp một hàng dọc!

Nhóc con xếp hàng răm rắp. Dzũng hô tiếp:

- Nhìn đằng trước thẳng!

Nhóc con đặt tay phải lên vai thằng đứng trước, trừ thằng đứng đầu dơ thẳng lên trời. Nhờ có sự "nhìn đằng trước thẳng" mà nhóc con đứng cách nhau chứ không xít lại. Dzũng Đakao lại hô:

- Thôi!

Nhóc con buông tay cái rụp. Dzũng Đakao gân cổ:

- Bên trái... quay!

Nhóc con quay mặt đối diện với phe Quyên Tân Định. Phía bên kia, Quyên Tân Định cũng đang điều khiểN đàn em của nó. Nhóc con Hùng nhắc thống tướng:

- Xuất quân chăng?

Dzũng Đakao vẫy tay:

- Từ từ bước. Một, một, một, một, hai một...

Nhóc con Hùng phởn phơ:

- Hát một bài chăng?

Nhóc con nhao nhao:

- Hát thì hát sợ gì.

Thế là nhóm quân La Mã dưới quyền chỉ huy của thống tướng Dzũng Đakao hát xướng om sòm:

- "Xung phong, xung phong! Giết, giết! Đùng đùng đùng đùng! Giết giết! Ta đi xung phong giết loài sói hung..."

Quyên Tân Định tức Kha Trấn Ác đệ nhất Hoa Lư lục quái thấy Dzũng Đakao xua quân vào sào huyệt của nó mà bọn lính g'ac không hề biết một tí gì thì nó cáu sườn lắm.

May mắn làm sao con nhà Dzũng Đakao lại hô xung phong nên nó mới kịp hô quân rút lui về một bên cột gôn. Giá con nhà Dzũng Đakao không hô xung phong thì trận này kể như nó lúa. Quyên Tân Định mà lúa thì còn chi là danh tiếng của Quyên Tân Định nữa!

Nó đã thở phào khi thấy Dzũng Đakao chấp thuận đề nghị úynh nhau theo kiểu La Mã. Quyên Tân Định chạy về vị trí đóng quân của mình là quân lập tức. Nó không cừ tập họp như Dzũng Đakao nhưng nó là cây xem phim La Mã nên nó sắp đặt hàng ngũ cũng chỉnh tề lắm.

Bọn Bồn lừa, Ba sứt môi, Tấn mập, Hoa rỗ, Tư trọc đứng liền nhau. Tụi nhóc khác đứng cạnh nhau mỗi đứa chừng nửa bước. Thấy thiếu mất bốn nhóc, Quyên Tân Định dậm chân.

- "Đồ..." con nhà Dzũng Đakao! Nó loại bốn thằng lính phe mình rồi.

Nhìn Bồn lừa, Quyên Tân Định nói:

- Thằng nhóc mình bắt lúc nãy đúng là thằng do thám của Dzũng Đakao. Nó cay mày lắm đó. Lát nữa mày cho nó bài học nghe chưa?

Bồn lừa cọ quậy đôi chân cơ hồ đang lừa bóng:

- Ừa, tao sẽ cho nó thưởng đòn... lừa.

Quyên Tân Định dặn dò bọn Hoa Lư ngũ quái:

- Chia nhau ra mà quần. Tao choảng thằng Dzũng Đakao, thằng Bồn lừa choảng thằng nhóc do thám. Còn Ba sứt môi, Tấn mập, Tư trọc choảng bộ tham mưu của Dzũng Đakao, Hoa rỗ "úm" thằng nhóc con Hùng cho tao.

- Ừa.

- Có thằng nào hỏi gì không?

Tấn mập giơ tay:

- Đánh đau hay đánh khẽ?

Quyên Tân Định toét miệng:

- Đánh đau...

Chợt nghĩ ra một điều quan trọng. Quyên Tân Định hét:

- Để quần áo vào một chỗ.

Bồn lừa được trao nhiệm vụ thu quần áo của quân lính góp lại một bên cột gôn. Xong đâu đó, nó lại đứng vào hàng ngũ như trước. Quyên Tân Định hô lớn:

- Chuẩn bị tấn công!

Bồn lừa nói:

- Phải hát bài gì chứ?

Quyên Tân Định hất hàm:

- Hát bài gì?

- "Này bao hùng binh tiến lên" đi!

Quyên Tân Định vào nhịp:

- "Này bao hùng binh tiến lên"... Hai ba...

Nhóc con quai mồm ra hát:

- "Bờ cõi vang lừng câu quyết chiến. Bước oai nghiêm theo tiếng súng đi tung hoành. Đoành đoành đoành. Đi, đi là đi chiến đấu. Đi là đi chiến thắng. Bước lên đây người Việt Nam".

Sân Hoa Lư dưới ánh nắng chiều còn gay gắt, rộn ràng những điệp hát hùng. Bên thì "xung phong, giết giết, đùng, đùng, đùng đùng!", bên thì "đi là đi chiến thắng". Và cũng nổ súng mồm "Đoành đoành đoành". Chưa biết bên nào ăn bên nào.

Thống tướng Dzũng Đakao và đệ nhất quái hiệp Hoa Lư Kha Trấn Ác Quyên Tân Định không thằng nào bảo thằng nào, cùng hco quân đi rất chậm. Hễ thấy quân của Dzũng Đakao dừng lại, Quyên Tân Định cũng bắt quân mình dừng lại. Ngược lại, hễ thấy Quyên Tân Định cho quân dừng, Dzũng Đakao cũng ra lệnh dừng quân.

Nhóc con Hùng nghĩ mãi không ra bài hát nào hùng hồn thay thế bài "xung phong, xung phong" hát đã mòn vẹt cả rồi. Túng thế quá, nó thay:

- Xung phong! Xung phong! Bis bis...

Đám nhóc con của Dzũng Đakao gào thét:

- "Xung phong! Xung phong! Giết giết! Đùng đùng đùng! Giết giết! Ta đi tiên phong giết loài sói hung..."

Chương còm nhảy vọt lên:

- Đổi loài sói hung thành "thằng nhóc Quyên", nghe chúng mày?

Dzũng Đakao gật đầu:

- Ô kê.

Chương còm bắt nhịp. Đám nhóc gân cổ hét:

- "Xung phong! Xung phong! Giết giết! Đùng đùng đùng đùng! Giết giết! Ta đi tiên phong giết thằng nhóc Quyên"!

Tiếng hét hắt vào tai Quyên Tân Định. Nó giận lắm. Quyên Tân Định bảo quân lính nó đứng lại. Nó hỏi:

- Có thằng nào nghĩ được bài hát gì hay thay lời bằng "giết thằng Dzũng Đakao" không?

Ba sứt môi lẩm bẩm:

- Đi là đi chiến đấu, đi là đi chiến thắng, đi là đi giết thằng Dzũng Đakao.

Nó lẩm bẩm mấy lần nhưng nghe không xuôi tai, thừa mất tiếng Dzũng. Bồn lừa vỗ tay vào trán:

- Đi là đi chiến đấu, đi là đi...

Nó chưa nghĩ xong. Ba sứt môi đã nói to:

- Ê, bắt chước ban Thăng Long tới chỗ giết thằng Dzũng Đakao chúng mày đừng thèm hát đúng điệu mà hát to như hô khẩu hiệu nhé!

Bọn nhóc phe Quyên Tân Định nhao nhao:

- Ừa, ừa...

Ba sứt môi giơ tay:

- Hát như thế này: "Đi là đi chiến đấu, đi là đi chiến thắng, tiến lên giết thằng Dzũng Đakao". Tao hát "đi là đi", chúng mày gầm "chiến đấu". Tao hát "đi là đi", chúng mày gầm "chiến thắng". Rồi cả bọn mình hát "Tiến lên giết thằng Dzũng Đakao". Tới chỗ giết thằng Dzũng Đakao hát mạnh từng tiếng nhé?

- Ừ.

- Nào, tao hát đây! Đi là đi!

- Chiến đấu.

- Đi là đi!

- Chiến thắng! Tiến lên giết thằng Dzũng Đakao...

Quyên Tân Định khoái quá ra lệnh:

- Bis, bis, chiến đấu bis bis...

Hai đạo quân La Mã mới đánh nhau bằng... mồm. Còn cách hai chục thước nữa thì đạo quân Dzũng Đakao đụng độ giặc Quyên Tân Định. Đệ nhất Hoa Lư lục quái Kha Trấn Ác Quyên Tân Định cảm thấy như còn thiếu chất... La Mã.

Mà thiếu thật. Cả nó lẫn thằng Dzũng Đakao đều thiếu. Chân bước đi nhưng đầu óc nó vẫn quanh quẩn ý nghĩ "thiếu chất La Mã". Chợt Quyên Tân Định nhớ ra. Nó cho quân dừng lại. Hai bàn tay làm cái ống loa, Quyên Tân Định đưa ra miệng gọi quân thù:

- Ê, Dzũng Đakao!

Dzũng Đakao cũng cho quân dừng lại. Nó hỏi:

- Cái gì?

- Hoãn úynh nhau một lúc được không mày?

- Hoãn làm gì?

Dzũng Đakao cười tự mãn:

- Mày muốn kêu cứu bốn thằng lính gác hả?

Thấy Dzũng Đakao hiểu lầm ý muốn của nó, Quyên Tân Định nói:

- Tao cóc cần bốn thằng nhãi tép đó. Đội quân La Mã của tao thiếu cái lá cờ. Tao muốn có lá cờ úynh nhau mới sướng, mới cướp được cờ của nhau.

Dzũng Đakao khoái chí quá, reo to:

- Ô kê, tao cũng chưa có cờ.

Thế là hai đạo quân tạm rút về căn cứ của mình. Quyên Tân Định ra lệnh:

- Ba sứt môi leo qua tường kiếm cái cây gậy và "kêu" bọn thằng Thiện vô đi.

Ba sứt môi gật đầu và chuồn thẳng. Năm phút sau nó mang vào một khúc gỗ nhỏ, dài. Quyên Tân Định tấm tắc:

- Cán cờ bằng gậy này thì số dzách rôi.

Nó nháy mắt:

- Bọn nhóc Thiện đâu?

Ba sứt môi đáp:

- Chúng nó sẽ vào sau.

Quyên Tân Định cởi quần "soóc" ra. Nó tụt luôn cái quần xà lỏn rồi mặc trần si quần "soóc". Nó tháo giây rút, luồn vô ống quần rồi buộc vào gậy.

Cờ hiệu của Quyên Tân Định là cái quần xà lỏn. Dzũng Đakao lấy khăn mùi xoa làm cờ hiệu. Xong đâu đó, hai đạo quân tiến lên. Phe Dzũng Đakao đòi giết "thằng nhóc Quyên", phe Quyên Tân Định đòi giết "thằng Dzũng Đakao". Các chiến sĩ có vẻ hăng hái lắm. Cờ quân sà lỏn và cờ mùi xoa tung bay phất phới. Khi cách nhau độ mười lăm thước hai đạo quân dừng lại. Dzũng Đakao hẹn:

- Đánh đau hay đánh vừa vừa?

Quyên Tân Định đáp:

- Úynh đau.

Dzũng Đakao nhận lời:

- Rồi, đánh đau cấm khóc đấy nhé?

Quyên Tân Định cười khẩy:

- Khóc cái con tôm khô củ kiệu đây này!

Nhóm anh hùng sân Hoa Lư cười bằng thích. Dzũng Đakao nóng tiết, hô:

- Xung phong!

Quyên Tân Định đâu có ngán. Nó hô:

- Quân ta tiến!

Hai đạo quân chạy mau như tên bay, đâm bổ vào nhau, "tàn sát" lẫn nhau. Quân của Dzũng Đakao và Quyên Tân Định đã lao vào nhau đấm đá. Nhóc con xem chừng thú vị lắm. Thoạt lâm trận, nhóc con vừa đánh vừa cười. Hoa Lư lục quái vây lấy bộ tham mưu Dzũng Đakao.

Chương còm nhìn thấy mặt Bồn lừa, nó nghĩ tới cái kèn ác mô ni ca nằm trong túi quần của thằng nhãi tép này, nó cáu lắm. Đại tướng Chươn còm nhảy vọt ra ngoài vòng chiến:

- Thằng ôn cầm cái kèn ác mô ni ca của tao có giỏi ra đây!

Bồn lừa đâu phải là thằng oắt dễ dọa nạt. Ít nhất nó cũng là Diệu Thủ Thư Sinh, đệ nhị quái hiệp trong Hoa Lư thất quái. Đá bóng với bọn lớn con hơn mà nó còn dám "cộp" nhau thì lời thách thức của Chương còm đâu có ăn thua gì. Bồn lừa ưỡn ngực:

- Ra thì ra, ông sẽ cho mày no đòn con ạ!

Chương còm chạy cách xa đồng bọn chừng mười thước. Bồn lừa phóng theo. Đại tướng Chương còm đã tính toán rất kỹ. Nó biết nó sẽ ăn chắc thằng ôn Bồn lừa. Hạ thằng này gần vòng chiến, Quyên Tân Định sẽ tiếp cứu nó. Và như thế, khó đoạt lại chiếc kèn mô ni ca. Chương còm mặc phe của nó úynh nhau, nó cần trổ tài áp đảo con nhà Bồn lừa. Khi Bồn lừa phóng theo, Chương còm mở cờ trong bụng, nó lẩm bẩm:

- Mày vào bẫy rồi con ạ!

Hai đấu thủ đồng cân đồng lạng gặp nhau trận đấu tay đôi ác liệt không tả nổi. Chương còm đấm một trái mở màn. Bồn lừa tr'anh kịp. Nó nhe răng chế nhạo:

- Đấm như dở thấy mồ.

Nói xong nó đá vèo một phát. Chương còm nhảy sang bên trái. Nó bĩu môi:

- Đá như đá... cục ấy!

Bồn lừa gật gù:

- Tên mày là gì?

Chương còm hất hàm!

- Hỏi làm gì?

- Bồn lừa xua tay:

- Tao không thèm úynh nhau với đứa vô danh tiểU tốt.

Thấy thằng ôn này giở giọng kiếm hiệp, Chương còm trả đũa ngay:

- Súc sinh, tao là đại tướng Chương còm.

Bồn lừa cười ha hả:

- Đại tướng gì mà lúc nãy khóc như con nít.

Chương còm cáu tiết:

- Im mồm đi, ông làm do thám ông giả vờ khóc. Đồ ngu...

Bị mắng là đồ ngu, Bồn lừa hét:

- Ông là Diệu Thủ Thư Sinh, đệ nhị anh hùng của Hoa Lư lục quái, ông sẽ cho mày nếm võ... Hoa Lư.

Chương còm chìa khuỷu tay:

- Này, này...

Bồn lừa nhào vô đấm một trái. Chương còm né kịp và tặng Bồn lừa một cú vào lưng. Bồn lừa nổi nóng trả thù cú đấm. Nhưng Chương còm nhanh tay như một con vượn không để cho Bồn lừa trở tay.
 Tác giả chủ đề| Đăng vào 23-5-2009 14:24:39 | Hiển thị tất cả tầng
( Cáo lỗi, sẽ đăng tiếp phần sau của truyện DZŨNG DAKAO sau này )

Trong khi chờ đợi hảy xem tiếp trọn bộ tiểu thuyết của Nhà văn Duyên Anh:
MƠ THÀNH NGƯỜI QUANG TRUNG
Bạn cần đăng nhập để trả lời Đăng nhập | Register

Quy tắc tích điểm trong diễn đàn này

Archiver|Mobile|Youtube|Facebook|Twitter|Contact|Netdepviet.org

GMT+7, 27-9-2024 12:45 AM , Processed in 0.023377 second(s), 14 queries .

Powered by Discuz! X3.5

© 2001-2024 Discuz! Team

Trả lời nhanh Lên đầu trang Quay lại danh sách